Làm cha mẹ ai ai cùng mong muốn cho tương lai của con mình được phát triển và thành đạt. Tuy nhiên đôi khi những bộn bề của cuộc sống khiến đi sợi dây gắn kết giữa cha mẹ và các con trở nên mờ nhạt và mong manh. Đặc biệt là ở lứa tuổi teen các bạn chuẩn bị trưởng thành. Sự chia sẻ trong gia đình là hiếm có.
Nhìn bề ngoài các con có vẻ rất ổn, đi học về hỏi hôm nay đi học thế nào, lúc nào đáp lại lời cha mẹ cũng là “bình thường ạ”, “rất tốt ạ”.
Nhưng rồi các bậc phụ huynh có biết ở tuổi này của các con có bao nhiêu nhưng sự thay đổi về tâm sinh lý, các con biết để ý về trang phục nhiều hơn, để ý bạn khác giới, các con đã biết về các trang mạng xã hội, và các xu hướng ăn chơi của giới trẻ bao nhiêu những mối quan tâm không chỉ là gia đình và học tập cứ quanh quẩn trong đầu con.
Phụ huynh làm gì để giúp con đây khi mà hỏi cũng như không! Và thực sự thầy cô trên trường thì không thể để ý và kèm cặp sát sao tất cả các con được, đôi khi dậy chỉ là dậy thôi, không hiểu con, không biết con đang học thế nào, và tương tác với gia đình chủ yếu mang tính thông báo, hiếm khi tương tác sâu với phụ huynh!
Liệu rằng với những tình trạng đó các bạn nhà mình có đủ sức bật để vượt qua những bước ngoặt đầu tiên trong cuộc đời và phụ huynh, các bậc làm cha làm mẹ có biết cách để hỗ trợ con thật tốt?